Cánh cò bay lả rập rờn (dập dờn)
Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều
Quê hương biết mấy thân yêu
Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau
Mặt người vất vả in sâu
Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn.
Đất nghèo nuôi những anh hùng
Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên
Đạp quân thù xuống đất đen
Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa
Trời cao thăm thẳm
Cao nguyên gió lộng
Thác đổ ngàn năm
Rừng xanh mênh mông
Chập trùng núi biếc
Róc rách róc rách
Đầu nguồn suối reo
Ríu rít ríu rít
Đầy trời tiếng chim
Lấp lánh lấp lánh
Đầy trời ánh sao
Đất nước ngàn năm bất khuất
Mênh mông Tây Nguyên
Quê hương Tây nguyên hiền hòa
Núi lửa gầm thét
Gió xoáy đá bay
Đất trời nghiêng ngả
Trong cơn giận dữ
Mặt trời lại bừng sáng
Con nai con hươu nhảy nhót trong nắng vàng
Bao la Tây Nguyên ! Hào hùng ! Hiên ngang ! Bất khuất
Giữa rừng cây mọc chồi xanh
Đàn voi bên suối
Trầm tư chiều hôm nghe tiếng thác reo rì rào
Âm vang
Tiếng cồng gọi về
Sông Sê-rê-pốc như ngọn lao sắc
Núi Chư-lây như chiếc khiên ngang lưng trời
Âm vang tiếng cồng gọi về
Từng nương rẫy tiếng cồng gọi
Người người ơi ! người có nghe ào ào tiếng gió nổi
Cao nguyên dạt dào sức sống mới đang lên
Ào ào gió nổi
Ào ào thác đổ
Đêm trăng Tây Nguyên càng thêm ngọt ngào những khúc tình ca
Ào ào gió nổi
Ào ào thác đổ
Dấu chân trên cỏ
Người đi trong mơ
Ào ào gió nổi
Ào ào thác đổ
Rừng hoa Pơ-lang nghiên mình soi đáy nước
Suối là tình em
Suối chẩy ngàn năm
Thác là tình em
Thác đổ ngàn năm
Gió là tình em
Gió gửi lời yêu
Cho anh cho em
Cho tình người cao nguyên !