Thể hiện:
Album: Album Hợp xướng và Đại Hợp xướng
Năm sáng tác: Đang cập nhật...
Mở đầu
I. Trên chiến trường không bao giờ quên
II. Đọc thư hậu phương
III. Lá cờ của Bác
IV. Bài hát của các chiến sĩ trẻ
Mở đầu
Điện Biên, Điện Biên,
Hồng Cúm, Him Lam, Nậm Rốn, Mường Thanh,
Điện Biên, Điện Biên,
Nghe những tên làng, tên sông, tên núi,
Tên những chiến trường không bao giờ quên.
Điện Biên, Điện Biên,
Mỗi tấc đất có bao nhiêu bài thơ,
Từng cánh hoa như từng lời ca,
Bốn mùa tỏa hương thơm trên đất nước,
Trên những dòng sông, trên những cánh đồng.
Tiếng hát bay qua đại dương biếc xanh,
Tiếng hát qua sa mạc, qua núi cao,
Đến khắp mọi nơi trên trái đất này.
Điện Biên vinh quang của toàn dân ta,
Đất nước đời đời ghi nhớ,
Thế giới đời đời ngợi ca,
Đất nước đời đời ghi nhớ,
Thế giới đời đời ngợi ca.
Chương I: Trên chiến trường không bao giờ quên
Trên chiến trường không bao giờ quên mùa thu đông năm ấy (ha, há, ha, há),
Rừng núi cao cao, đồng ruộng xanh xanh, gạo trắng, dân lành (ớ ờ),
Hứm, hưm hưm hừm, hừm hưm hứm, hừm hưm.
Từ ngày giặc lên chiếm đóng,
Không còn thấy tiếng hát vui,
Bản mường vườn cam xanh tươi,
Không còn đâu, chúng phá sạch, còn đâu nào.
Bắt lính, bắt phu xây đồn, đắp lũy,
Hà hiếp nhân dân khổ cực, nhọc nhằn,
Đau lòng dân lắm, bộ đội ơi.
Bộ đội ơi, sao các anh chưa về?
Bộ đội ơi, sao các anh chưa về?
Hôm qua nghe đồn bộ đội đánh thắng, giải phóng Lai Châu,
Còn Mường Thanh này dân bản mong lắm, bộ đội ơi.
Bộ đội ơi, sao các anh chưa về?
Bộ đội ơi, sao các anh chưa về?
Như muôn dòng suối nhỏ chảy thành sông,
Như những dòng sông chảy ra biển cả.
Như muôn dòng suối nhỏ chảy thành sông,
Như những dòng sông chảy ra biển cả,
Rạo rực trong lòng ta tiếng hát hành quân xa.
Đi trong đêm, nào bộ binh, nào xe, nào pháo,
Nào dân công gánh gánh gồng gồng,
Qua những đồi gianh, rừng nứa, rừng vầu,
Thoang thoảng mùi hương cơm nếp ngạt ngào.
Quê hương ơi, nghe thấy chăng?
Núi rừng Tây Bắc ơi, nghe thấy chăng?
Quê hương ơi, nghe thấy chăng?
Núi rừng Tây Bắc ơi, nghe thấy chăng?
Như muôn dòng suối nhỏ chảy thành sông,
Như những dòng sông chảy ra biển cả.
Cả nước hướng về đây, cả nước hướng về đây
Tây Bắc hùng vĩ, Tây Bắc yêu thương.
Cả những nét bút chì của Đại tướng,
Cũng chứa chan xúc động trên bản đồ quê hương.
Đêm đêm đi dưới trời sao sáng,
Tưởng ánh mắt yêu thương của Bác Hồ,
Từng giờ đang theo dõi bước quân đi.
Quê hương ơi, nghe thấy chăng?
Núi rừng Tây Bắc ơi, nghe thấy chăng?
Trên những con đường không bao giờ quên,
Những con đường ngày nay cỏ đã mọc thành rừng,
Hay những con đường rộng thênh thang tám thước,
Đi trên đường mà sao lòng ta xao xuyến,
Nhớ như in từng nét mặt người chiến sĩ,
Trong rừng sâu, tiếng vách đá âm vang,
Tiếng quai búa, tiếng vách đá âm vang.
Vách đá âm vang tiếng hò thâu đêm,
Đi mở đường chiến thắng, đi mở đường chiến thắng,
Đường ta đó, đường đi tới vinh quang,
Đường ta đó, đường đi tới chiến thắng.
À á, a à, a, a, a a à a á,
À á, a à, à, á a a a à a,
À, a, a a á.
Trên chiến trường không bao giờ quên, vào mùa xuân năm ấy,
Đồng chí Tô Vĩnh Diện đã nằm lại bên đường kéo pháo,
Anh không chết, anh còn đang hát,
Anh nằm đó, cả Điện Biên đất trời rung chuyển.
Tổ quốc muôn đời nhắc nhớ tên anh,
Trên núi rừng Điện Biên,
Anh không chết, anh còn đang hát,
Anh nằm đó, cả Điện Biên đất trời rực sáng.
Trên chiến trường không bao giờ quên, vào mùa xuân năm ấy…
Ha, há, ha, há.
Chương II: Đọc thư hậu phương
Hơ, hơ hớ hơ hờ,
Hơ hơ hớ hờ hơ hơ,
Hơ, hơ hơ hơ hờ hờ,
Hơ hờ, hờ hớ hơ hơ hơ hờ,
Hơ hờ hơ hơ hớ hơ,
Hơ hờ hơ hơ hớ hơ.
Trên chiến trường không bao giờ quên, vào mùa xuân năm ấy...
Con chim xanh đậu cành đu đủ,
Em gửi thư này,
Mong chóng đến tay anh,
Mong chóng đến tay anh.
Nay em có mấy lời hỏi thăm anh,
Thăm anh nơi chiến trường,
Anh được khỏe, em được vui mừng,
Quê nhà em vẫn ngóng tin.
Mẹ và em vẫn vui,
Tíu tít bận rộn,
Từ việc xóm đến việc làng.
Con bé lớn vẫn đi học, vẫn trông nhà,
Giúp mẹ lúc đi phục vụ.
Cu con vẫn chơi ngoan, em gắng lo toan,
Để anh yên tâm đi (mà) chiến đấu, chớ lo việc nhà.
Kể làm sao hết được nỗi lòng,
Em thầm mong anh hăng hái nơi chiến trường giết thù.
Hớ, hơ hớ hơ hờ,
Hớ, hơ hớ hơ hờ, hờ hơ.
Hơ, hơ hớ hơ hờ,
Hơ hơ hớ hờ hơ hơ,
Hơ, hơ hơ hơ hờ hờ,
Hơ hờ, hờ hớ hơ hơ hơ hờ,
Hơ hờ hơ hơ hớ hơ,
Hơ hờ hơ hơ hớ hơ.
Anh ơi, kể sao cho hết được,
Chuyện quê nhà đổi mới (í i, i í i ì),
Kể làm sao hết được,
Tấm lòng hậu phương gửi ra tiền tuyến (í i).
Đường làng quê ta phong quang sạch sẽ,
Từng bầy con trẻ cắp sách đến trường,
Dễ đến hai tháng nay chẳng thấy bóng dáng máy bay,
Bà con ta đều bảo chúng còn đang khốn đốn trên mặt trận Điện Biên.
Vì các anh đánh mạnh trên khắp các chiến trường,
Nên hậu phương ta mới được bình yên,
Mà phát động quần chúng đấu tranh thắng lợi.
Nhà ta đã được chia ruộng,
Bà con phấn khởi vui mừng,
Xóm dưới làng trên thi đua sản xuất,
Thanh niên trai tráng nô nức tòng quân,
Từng đoàn dân công hăng hái ra đi tải lương, tiếp đạn,
Cho các anh tiêu diệt quân thù.
Em sắp được lên chiến dịch,
Đi dân công hai tháng đợt này,
Mong đến ngày ta thắng lợi,
Sẽ thấy anh đi trên hàng đầu.
Kể làm sao hết được nỗi lòng,
Em thầm mong anh hăng hái nơi chiến trường lập công đầu.
Con chim xanh đậu cành đu đủ,
Em gửi thư này,
Mong chóng đến tay anh,
Mong chóng đến tay anh.
Nay em có mấy lời hỏi thăm anh,
Thăm anh nơi chiến trường,
Anh được khỏe, em được vui mừng,
Quê nhà em vẫn ngóng tin.
Kể làm sao hết được nỗi lòng,
Dân làng mong anh hăng hái nơi chiến trường giết thù.
Chương III: Lá cờ của Bác
Đêm đêm, giữa rừng Việt Bắc,
Cửa phòng khuya, đèn vẫn sáng ngời ngời,
Bác ngồi đó, đêm nay Bác không ngủ,
Trước mặt Bác, tấm bản đồ trải rộng.
Đêm đêm, giữa rừng Việt Bắc,
Cửa phòng khuya, đèn vẫn sáng ngời ngời,
Bác ngồi đó, đêm nay Bác không ngủ,
Bác đang từng giờ theo dõi bước quân đi.
Cũng đêm ấy, trời đã khuya lắm rồi,
Cũng đêm ấy, trời đã khuya lắm rồi,
Mịt mù sương tỏa khắp,
Trên chiến trường Điện Biên.
Trong mưa rét, chiến sĩ ta đi đào trận địa,
Lục cục, lào cào, tay súng, tay đào,
Dưới ánh chớp đại bác cầm canh,
Tiếng súng báo hiệu giờ tận số của quân thù,
Lục cục, lào cào, tay súng, tay đào,
Trong đêm lạnh sao trái tim nóng bỏng.
Rừng rực nung nấu lửa căm thù,
Đêm đêm, chiến sĩ ta đi đào trận địa,
Đêm đêm, máu đã loang bên cạnh đồn giặc,
Đêm đêm, những đường hào vươn tới,
Xiết chặt vòng vây, bóp nghẹt quân thù,
Xiết chặt vòng vây, bóp nghẹt quân thù.
Chúng bay bắn, ta vẫn đào,
Chúng bay lấp, ta lại đào.
Thêm một thước hào, bay không đường thoát,
Thêm một thước hào, ta nắm chắc phần thắng trong tay.
Như sấm sét, lửa thép giáng xuống đồn thù,
Như bão táp, lửa thép cuốn phăng quân thù.
Vượt hàng rào dây thép gai,
Ngọn cờ gọi quân tiến lên.
Mặc phi cơ, mặc pháo sáng,
Mặc đại bác địch đang kêu thét,
Như bầy thú điên cuồng giãy chết.
Lá cờ thiêng liêng, lá cờ vinh quang,
Dẫn đầu xung kích trong khói đạn mịt mù.
Lá cờ thiêng liêng, lá cờ vinh quang,
Như mũi dao nhọn chọc thẳng vào tim quân thù,
Như những gọng kìm bóp nghẹt quân thù.
Ta đã đứng trên đầu chúng nó,
Trong đêm khuya, chợt tiếng súng lặng im,
Trên trận địa phòng ngự,
Sau lễ tuyên thệ dưới lá cờ của Bác,
Miệng không hát, mà lòng nghe rạo rực,
Tình giai cấp trong bài ca quốc tế,
Lửa chiến đấu vang dội tiếng quân ca.
Hãy trả thù cho các đồng chí,
Hãy xứng đáng là đồng đội của Bế Văn Đàn,
Của Hoàng Văn Nô và Phan Đình Giót.
Lá cờ quyết chiến đang nhắc nhở từng giờ,
Lá cờ quyết thắng như hiệu lệnh của Bác,
Quyết chiến, quyết thắng, quyết chiến, quyết thắng.
Lá cờ thiêng liêng, lá cờ vinh quang,
Cùng các chiến sĩ bộ binh băng qua khói lửa,
Vào trung tâm, kẻ thù khiếp kinh.
Lá cờ thiêng liêng, lá cờ vinh quang,
Chiến sĩ công binh đi mở đường chiến thắng,
Chiến sĩ pháo binh vai mang hàng tấn thép,
Như sấm sét san phẳng đồn thù,
Chiến sĩ cao xạ anh dũng,
Thi đua lập công đầu.
Bộ đội ta đã chiến thắng,
Dưới lá cờ quyết chiến, quyết thắng,
Dưới lá cờ quyết chiến, quyết thắng.
Chương IV: Bài hát của các chiến sĩ trẻ
Miền Nam, miền Nam, miệng núi đang phun lửa bốc lên cao,
Miền Nam, miền Nam, nghe những tên làng, tên sông, tên núi,
Tên những anh hùng không bao giờ quên.
Miền Nam ngày nay,
Mỗi tấc đất có bao nhiêu bài thơ,
Từng chiến công rung động lòng ta.
Lá cờ Thành đồng Tổ quốc tươi thắm,
Ấp Bắc lừng vang truyền thống anh hùng.
Tiếng hát năm xưa kẻ thù khiếp kinh,
Tiếng hát hôm nay còn vang khắp nơi,
Tiếng hát Điện Biên trên khắp hai miền.
Miền Nam nghe chăng lòng ta xao xuyến,
Quyết chiến, bảo vệ quê hương,
Quyết thắng, giành lại thống nhất.
Còn gì đẹp hơn mùa xuân đang đến khắp trên nẻo đường quê ta,
Còn gì đẹp hơn một ngày tươi sáng khi mặt trời hồng vừa lên,
Yêu quê hương tha thiết, sẵn sàng hiến dâng cả cuộc đời,
Cho quê hương yêu dấu mỗi ngày lớn lên không ngừng,
Ôi, nghe sao tha thiết khi lòng chúng ta đang rực lửa,
Nhiệt tình tuổi thanh xuân hát lên muôn bài ca.
Còn gì đẹp hơn là một người lính sẵn sàng bảo vệ biên cương,
Còn gì đẹp hơn là người chiến sĩ trong quân đội của nhân dân,
Nghe trong bao câu hát rung động trái tim muôn người,
Gợi lại chặng đường qua, biết bao chiến công phi thường,
Nghe tên sông, tên núi, tên làng xóm mang tên anh hùng,
Dào dạt tình quê hương thiết tha kêu gọi ta.
Còn gì đẹp hơn đoàn quân giải phóng trên núi rừng mùa thu xưa,
Và mười năm sau lừng danh thế giới ca ngợi trận Điện Biên,
Nghe trong bao câu hát, lòng chúng ta thêm tự hào,
Từ thuở gậy tầm vông tiến lên chính quy, hiện đại,
Bao nhiêu năm tranh đấu trung thành dưới lá cờ Đảng,
Một lòng vì nhân dân mới có ngày nay.
(Và mười năm sau lừng danh thế giới ca ngợi trận Điện Biên)
Điện Biên, Điện Biên,
Hồng Cúm, Him Lam, Nậm Rốm, Mường Thanh,
Điện Biên, Điện Biên,
Nghe những tên làng, tên sông, tên núi,
Tên những chiến trường không bao giờ quên.
Điện Biên, Điện Biên,
Mỗi tấc đất có bao nhiêu bài thơ,
Từng cánh hoa như từng lời ca,
Bốn mùa tỏa hương thơm trên đất nước,
Trên những dòng sông, trên những cánh đồng.
Tiếng hát bay qua đại dương biếc xanh,
Tiếng hát qua sa mạc, qua núi cao,
Đến khắp mọi nơi trên trái đất này.
Điện Biên vinh quang của toàn dân ta,
Đất nước đời đời ghi nhớ,
Thế giới đời đời ngợi ca,
Việt Nam, Điện Biên, Điện Biên,
Đất nước đời đời ghi nhớ,
Thế giới đời đời ngợi ca.

